top of page

Màu của vết thương

Đã cập nhật: 3 thg 7, 2022


ree

Có người bảo vết thương cô ta mang màu ngộp thở, vì hết vết thương này đến vết thương khác chằng chịt lên nhau, không có lối mà ra. Cũng có người bảo vết thương anh ấy họa bởi sắc ám ảnh, vì hết năm này đến năm khác vết thương vẫn chưa ngoa. Còn với tôi, tôi vẽ bức tranh mình bằng màu của sự lãng quên.


Rất nhiều bạn bè nói với tôi rằng:

Vết thương mày không đau bằng của tao đâu!

Ôi không, vì sao đặt vết thương lên bàn cân trong khi chính mình có thể quyết định mức độ đau đớn của nó?


Tôi rất đỗi ngưỡng mộ khi nghe người ta đo đếm những vết cứa cho nỗi đau của mình. Vì con người vô tư như tôi, sau rất nhiều lần đau đớn, quỵ lụy cũng chỉ chọn con đường duy nhất đó là: lãng quên!


Có thể tôi sẽ mất nhiều giờ, nhiều ngày, nhiều tháng và cũng có thể là nhiều năm sau đó mới quên được chúng. Nhưng ít ra, sau tất cả, khi nghe câu hỏi: Vết thương của mày thế nào?

Tôi có thể ngơ ngác mà đáp rằng:

À, nó đẹp lắm!

Cái cách mà người ta đi, cách tôi ngã khuỵu hay là những đêm mất ngủ, tất cả tất cả tôi đều chọn cách lãng quên hết! Những gì đọng lại trong ký ức chỉ là bài học khiến tôi đứng lên sau giông bão. Vì cuộc đời này sống chưa được một nửa, cứ vun vén những vết nứt thì nửa phần còn lại chắc gì đã vui?


Tôi có một vết thương mang màu lãng quên!


ree

Comments


Neo 1

Drop Me a Line, Let Me Know What You Think

Thanks for submitting!

© 2023 by Train of Thoughts. Proudly created with Wix.com

bottom of page